Bài viết
Gần đây, giới trẻ Hà Nội rộ lên phong trào theo học điệu nhảy Hip hop Jazz. Đây là một phong cách hoàn toàn mới mẻ đối với Việt Nam. Người đang truyền bá điệu nhảy hiện đại này là cô Hitomi Nguyễn Thị Báu, sinh năm 1981 (đã theo học trường Nghệ thuật tổng hợp tại Nhật Bản).
Trong ba tháng vừa qua các nhà văn Trần Thanh Hà đã cho ra mắt cuốn tiểu thuyết trinh thám “Vũ điệu tử thần” dựa trên kịch bản điển ảnh cùng tên của đạo diễn Bùi Tuấn Dũng, Nguyễn Quỳnh Trang với tiểu thuyết “1981” và Cấn Vân Khánh với tập truyện ngắn “Khi nào anh thuộc về em?”.
Sau một thời gian dài sản phẩm lụa bị mai một, suy thoái đến gần như biến mất khỏi thị trường, người dân Việt Nam bắt đầu quay trở lại với những chất liệu truyền thống. Lụa, bắt đầu đồng nghĩa với sự sang trọng và đẳng cấp của người sử dụng.
Từ trước đến nay, người Việt Nam vẫn coi các lĩnh vực giáo dục, y tế, nghệ thuật gần như là phúc lợi, cống hiến, không phải thương mại nên không cần phải quảng cáo và PR, thậm chí nhiều người còn cho rằng tiếp thị trong những lĩnh vực này là xấu xa.
Kể từ nửa năm trở lại đây, điệu múa bụng (Belly Dance) bắt nguồn từ những đêm A rập xa xôi và huyền bí đã xuất hiện ở Hà Nội. Họ không phải những vũ công Thổ Nhĩ Kỳ và Ai Cập quyến rũ, mềm mại với cơ thể mỡ màng mà chính là các cô gái trẻ từ các trường đại học hoặc các văn phòng trên cao ốc.